Gặp lại kỷ niệm: Nỗi đau từ quá khứ trong buổi họp lớp
Tôi và Tuấn là bạn học từ hồi cấp 3. Anh là một người hiền lành, chăm chỉ, và có thành tích học tập xuất sắc. Khi chúng tôi quyết định hẹn hò, Tuấn luôn chiều chuộng tôi vô điều kiện.
“Tôi yêu anh, nhưng tại sao anh không mua cho em chiếc điện thoại mới nhất?” Tôi thường xuyên bộc lộ những suy nghĩ hồn nhiên nhưng cũng khá nông nổi của mình. Thấy bạn bè được người yêu tặng quà đắt đỏ như điện thoại, túi xách, và quần áo, tôi nghĩ đơn giản rằng yêu nhau thì phải như vậy.
Khi mới ra trường, Tuấn phải đi làm nhiều công việc để hỗ trợ cho mình và tôi. Anh không chỉ học hành mà còn làm việc vất vả, dành dụm từng đồng để đáp ứng mọi yêu cầu của tôi. Chúng tôi đã yêu nhau được hơn hai năm, đến lúc bố mẹ tôi bắt đầu giục chuyện cưới xin.
“Mẹ muốn Tuấn phải có nhà cửa, xe cộ, và một số tiền thách cưới nhất định, không thì con không được cưới,” mẹ tôi nói một cách thẳng thắn. Tôi, là một đứa con ngoan, nghe lời mẹ mà không hề phàn nàn. Tôi hẹn gặp Tuấn, quyết định nói chuyện nghiêm túc về tương lai của chúng tôi, và không ngần ngại áp lực lên vai anh.
“Em yên tâm, anh sẽ cho em cuộc sống đầy đủ nhất,” anh kiên định đáp lại. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu nói ấy. Nhưng tôi không hiểu rằng lời hứa ấy sẽ dẫn đến những khó khăn không ngờ, khi Tuấn lao vào làm hai ba công việc một lúc và cuối cùng phải trả giá đắt cho điều đó.
Đột nhiên, mọi thứ xoay chuyển khi một ngày Tuấn ngã quỵ và phải nhập viện vì bệnh suy thận. Nghe tin, mẹ tôi lập tức khuyên tôi nên chia tay. “Đàn ông mà bệnh tật thì con biết sống thế nào? Để rồi sau này, Tuấn không may mất đi, con sẽ thành góa phụ trẻ,” mẹ tôi lo lắng nói.
Trong khoảnh khắc ấy, tôi không cảm nhận được nỗi đau của Tuấn. Ngày hôm sau, tôi đã nhanh chóng nhắn tin chia tay, và chặn tất cả liên lạc với anh trên mạng xã hội, hành động lạnh lùng như chưa từng yêu nhau. Tôi không một chút hối tiếc, chỉ biết bỏ lại Tuấn một mình tự lo với căn bệnh của anh.
Chỉ sau sáu tháng, tôi đã gặp và kết hôn với một người đàn ông khác qua mai mối. Anh là người Hà Nội, gia đình khá giả. Bố mẹ chồng hứa rằng, sau khi cưới sẽ mua nhà cho chúng tôi ra ở riêng, khiến tôi cảm thấy mọi thứ dường như đang đi vào quỹ đạo tốt đẹp.
“Chị ơi, cưới xong em sẽ có cuộc sống tốt hơn,” tôi nghe bạn bè nói như vậy. Tuy nhiên, thực tế cuộc sống hôn nhân không hề như mơ. Chồng tôi cực kỳ lười biếng, gia trưởng và ích kỷ. Anh không phụ giúp tôi bất cứ việc gì trong nhà, chỉ ngồi ra lệnh và cau có.
“Em đừng đòi hỏi gì ở tôi, đây là tài sản của bố mẹ tôi,” anh bình thản nói khi tôi đề nghị chia sẻ quyền sở hữu ngôi nhà mà bố mẹ chồng đã cho tiền mua. Tôi thất vọng nhưng không biết làm sao khác, chỉ biết âm thầm chấp nhận.
Hôn nhân của tôi trở thành một nhà tù khi hai năm trôi qua mà chồng tôi vẫn không có ý định sinh con. Cuộc sống đều đều bên trong căn nhà 4 tầng rộng lớn trở nên lạnh lẽo. Tôi cảm thấy cô đơn, và dường như mình nằm tận sâu trong tâm hồn.
Mới đây, khi tham dự đám cưới một người bạn đại học, tôi bất ngờ nghe tin về Tuấn. Bạn bè vô tình nhắc đến cái tên đã từng một thời gắn bó. “Nghe nói Tuấn đã mất,” một người bạn lên tiếng. Tôi cảm tưởng như trái tim mình ngừng đập.
“Mình không thể tin được,” tôi thì thầm với bản thân, cảm giác tiếc nuối dồn dập tràn về. Anh đã cố gắng hết mình để lo cho tương lai của chúng tôi nhưng lại ra đi trong sự cô đơn, không có sự hỗ trợ từ gia đình của mình.
“Giá như năm đó, mình đứng bên Tuấn để cùng vượt qua khó khăn. Bây giờ, có thể tôi đã không đứng trước bờ vực ly hôn,” tôi tự nhủ. Bất ngờ, những kỷ niệm êm đềm mà tôi từng bỏ qua lại hiện về trong tâm trí.
Viết những dòng này, tôi chợt nhận ra rằng, liệu tôi có nên tiếp tục sống trong một cuộc hôn nhân đau khổ này, hay tôi cần phải có dũng khí để tìm lại cuộc sống đích thực của mình? Tôi biết mình đã từng vô tình chà đạp lên những điều tốt đẹp nhất của cuộc đời, nhưng liệu có cách nào để tôi có thể sửa sai?
Tôi quyết định phải mạnh mẽ hơn. Khi đứng trước lối rẽ, cần phải lựa chọn giữa việc tiếp tục mối quan hệ không hạnh phúc hay tìm kiếm một cuộc sống mới, tôi càng nhận rõ hơn tầm quan trọng của việc hiểu biết pháp luật trong tình yêu và hôn nhân.
Khám phá các khía cạnh pháp lý, đặc biệt là trong lĩnh vực luật hôn nhân gia đình, giúp tôi hiểu rõ hơn về quyền lợi của bản thân. Nếu bạn cũng đang đứng trước tình huống tương tự, đừng ngần ngại tìm kiếm sự hỗ trợ pháp lý để bảo vệ chính mình. Tìm hiểu thêm tại luật để biết thêm chi tiết.
Dù chuyện tình cảm của mỗi người có thể mang lại nhiều giọt nước mắt, nhưng quan trọng là chúng ta cần rút ra bài học từ những trải nghiệm đau thương để có thể sống trọn vẹn hơn mỗi ngày. Hãy đừng để quá khứ hủy hoại tương lai của bạn, mà hãy để nó làm động lực thúc đẩy mình thay đổi và phát triển.
Cuối cùng, tôi tự hỏi liệu những quyết định mà tôi đưa ra sẽ dẫn tôi đến đâu. Nhưng tôi tin rằng, cuộc sống luôn có cơ hội để bắt đầu lại, miễn là ta còn dũng cảm để bước tiếp.




