Giải quyết chênh lệch giá khi người Việt Nam định cư nước ngoài chuyển nhượng quyền sử dụng đất
ÁN LỆ SỐ 02/2016/AL – Giải quyết tranh chấp QSDĐ giữa người Việt Nam định cư ở nước ngoài và người đại diện đứng tên
Án lệ số 02/2016/AL được Hội đồng Thẩm phán TANDTC thông qua ngày 6 tháng 4 năm 2016, đánh dấu một bước quan trọng trong việc giải quyết các tranh chấp liên quan đến quyền sử dụng đất (QSDĐ) giữa người Việt Nam định cư ở nước ngoài và người đứng tên hộ trong giao dịch chuyển nhượng QSDĐ.
Nguồn án lệ
Án lệ này xuất phát từ quyết định giám đốc thẩm số 27/2010/DS-GĐT, giải quyết vụ tranh chấp giữa bà Nguyễn Thị Thảnh (nguyên đơn) và ông Nguyễn Văn Tám (bị đơn) cùng bà Nguyễn Thị Yêm (người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan) tại tỉnh Sóc Trăng.
Khái quát nội dung án lệ
Trong trường hợp người Việt Nam định cư ở nước ngoài đã bỏ tiền để nhận chuyển nhượng QSDĐ và nhờ người trong nước đứng tên nhận chuyển nhượng hộ, Tòa án phải xem xét công sức bảo quản, nâng cao giá trị QSDĐ cho người đứng tên hộ. Nếu không xác định được công sức cụ thể, Tòa án cần xác định rằng cả hai bên (người trả tiền và người đứng tên hộ) có công sức ngang nhau để chia phần chênh lệch giá trị so với giá trị gốc của QSDĐ ban đầu.
Quy định pháp lý liên quan
Các quy định của luật liên quan đến án lệ này được căn cứ vào Điều 137 và Điều 235 của Bộ luật Dân sự năm 2005. Điều này khẳng định tính hợp pháp của việc yêu cầu đòi lại quyền sử dụng đất cũng như việc xác định công sức của từng bên liên quan.
Nội dung vụ án
Bà Nguyễn Thị Thảnh, một người Việt kiều ở Hà Lan, đã về Việt Nam và thực hiện giao dịch chuyển nhượng một diện tích QSDĐ vào năm 1993. Bà Thảnh đã trả cho vợ chồng ông Hêng Tính số tiền tương đương 21,99 chỉ vàng để chuyển nhượng 7.595,7m² đất ruộng tại Sóc Trăng. Do bà Thảnh đang định cư ở nước ngoài, bà cho phép ông Tám đứng tên trong giấy tờ.
Tuy nhiên, vào năm 2004, ông Tám đã tự ý chuyển nhượng toàn bộ diện tích đất này cho một công ty khác mà không có sự đồng ý của bà Thảnh. Do đó, bà Thảnh đã khởi kiện yêu cầu ông Tám trả lại số tiền thu được từ việc chuyển nhượng.
Ông Tám khẳng định rằng ông cũng đã bỏ tiền cho việc chuyển nhượng và có quyền sở hữu đối với lô đất nên không đồng ý trả lại số tiền cho bà Thảnh. Vợ ông Tám cũng không chấp nhận yêu cầu của nguyên đơn.
Phán quyết và giải thích án lệ
Tòa án cấp sơ thẩm và phúc thẩm đã đưa ra quyết định khác nhau về giá trị bồi thường. Tòa án sơ thẩm buộc ông Tám hoàn trả một phần tiền cho bà Thảnh. Tuy nhiên, theo án lệ, phán quyết cuối cùng của Hội đồng Thẩm phán TANDTC nêu rõ:
- Bà Thảnh là người đã bỏ tiền để nhận chuyển nhượng đất và người đứng tên chỉ là đại diện.
- Tòa án phải xác định rằng ông Tám đã thực hiện công sức trong việc bảo quản và nâng cao giá trị đất, nhưng cũng không thể phủ nhận phần đóng góp bằng tiền của bà Thảnh.
- Nếu không xác định được công sức cụ thể của ông Tám, Tòa án nên coi như hai bên có công sức ngang nhau để chia lợi ích từ việc nâng cao giá trị đất.
Ý nghĩa của án lệ
Án lệ 02/2016/AL không chỉ mang lại cái nhìn rõ ràng trong việc giải quyết các tranh chấp QSDĐ mà còn mở ra cơ hội cho người Việt Nam định cư ở nước ngoài có thể yêu cầu bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình về QSDĐ. Điều này giúp đảm bảo rằng quyền sở hữu tài sản của công dân được tôn trọng và bảo vệ.
Kết luận
Án lệ số 02/2016/AL đóng vai trò quan trọng trong việc hướng dẫn giải quyết các tranh chấp về QSDĐ, đặc biệt là đối với những người Việt Nam định cư ở nước ngoài. Những quy định này không chỉ áp dụng cho vụ việc cụ thể mà còn có thể mở rộng cho nhiều trường hợp tương tự, giúp giữ gìn quyền lợi của các bên trong giao dịch.
Cảnh báo cho những người định cư ở nước ngoài rằng trước khi thực hiện các giao dịch có liên quan tới QSDĐ, họ nên tìm hiểu rõ về các quy định của pháp luật để tránh những rủi ro có thể xảy ra trong tương lai. Những hiểu biết về luật và các án lệ có thể giúp họ bảo vệ quyền lợi của mình một cách hiệu quả hơn. Hãy truy cập Legal Zone để tìm hiểu thêm về các quy định pháp lý hiện hành.



