Đột Nhập Vào Thế Giới Bí Mật: Gái Văn Phòng Sốc Nặng Khi Phát Hiện Hành Động Bí Ẩn Của Sếp
Tôi năm nay 30 tuổi, đã kết hôn được 5 năm và hiện có một cậu con trai 3 tuổi đáng yêu. Chồng tôi, anh Khoa, 35 tuổi, đang làm trong lĩnh vực kiểm toán. Công việc của anh luôn bận rộn và có áp lực cao. Còn tôi, tôi làm tại một công ty tư nhân chuyên sản xuất các mặt hàng thủ công mỹ nghệ. Dù công việc mang lại thu nhập khá ổn định, nhưng tôi vẫn phải đối diện với nhiều áp lực về việc xây dựng kế hoạch và hiệu suất chiến lược bán hàng.
Nhìn bên ngoài, không ít bạn bè, đồng nghiệp thầm ngưỡng mộ cuộc sống của tôi. Tôi có một gia đình hạnh phúc, một ngôi nhà nhỏ xinh xắn và một chiếc xe vừa đủ cho việc đi lại. Nhưng “ở trong chăn mới biết chăn có rận”, thực tế đôi khi không đơn giản như vậy. Tôi có một nỗi khổ riêng mà khó có thể chia sẻ, ngay cả với mẹ ruột hoặc các chị gái.
Kể từ khi sinh con, tôi không còn cảm giác thăng hoa trong chuyện chăn gối. Tôi thường tự hỏi, liệu mình có đang làm gì sai hay không?
Một buổi tối, khi đã cho con ngủ và ngắm nhìn bản thân trong gương, tôi không khỏi chạnh lòng. Tôi vẫn là người phụ nữ có làn da trắng sáng, đôi mắt long lanh với đường cong đầy đặn. Vậy mà tại sao chồng tôi không còn biểu hiện sự vồ vập như thuở mới cưới? Tôi đã thử chủ động hơn trong chuyện ân ái, nhưng sự đáp lại của anh Khoa vẫn khiến tôi không hài lòng.
“Mình có nên thẳng thắn nói chuyện với anh ấy không?” tôi tự hỏi một cách lo lắng. Nhưng cái tôi và lòng tự ái khiến tôi chần chừ, và bèn chôn vùi sự dằn vặn đó trong lòng.
Một đêm, không ngủ được, tôi bật dậy vào phòng làm việc. Để tránh cảm giác đơn độc, tôi quyết định hoàn thiện một bản kế hoạch còn dang dở. Khi đã hoàn thành xong công việc, tôi bắt đầu lướt qua các trang mạng, và vô tình nhấp chuột vào một trang web không mong muốn. Sau vài giây cảm thấy ngại ngùng và xấu hổ, tôi định tắt đi nhưng… lại không thể cưỡng lại sự tò mò. Tôi đã xem hết video đó rồi mơ màng đi ngủ.
Và rồi, điều đáng sợ đã đến. Mỗi khi có cảm xúc cô đơn hay buồn chán, tôi lại tìm đến những video tương tự. Đầu tiên, tôi chỉ xem vài video vào ban đêm, nhưng dần dần, nó đã trở thành một thói quen. Tôi thậm chí tranh thủ thời gian ăn trưa tại văn phòng để tiếp tục “cày phim”.
“Mình không thể cứ sống như thế này được,” tôi tự nhủ. Song, sự hấp dẫn của những video ấy đã khiến tôi mất kiểm soát. Tôi bắt đầu cảm thấy khác lạ, không còn để ý đến việc chồng “ngó lơ” mỗi tối. Thay vào đó, tôi cảm thấy thoải mái hơn khi tìm thấy niềm vui trong những đoạn video ấy.
Nhưng thực tế lại ngã trái. Khiếm khuyết trong công việc liên tiếp xảy ra. Tôi thiếu ngủ, mệt mỏi với đôi mắt thâm quầng và dần dần không còn khả năng tập trung. Mỗi khi có cuộc họp hay họp nhóm, tôi đều cảm thấy lúng túng. Những hậu quả trực tiếp từ việc xem “phim đen” khiến tôi rơi vào trạng thái áp lực.
Một buổi chiều, sự cố lớn xảy ra trong cuộc họp tổng kết của cơ quan. Trong lúc tôi báo cáo về một dự án, tay tôi đã nhấn nhầm vào video đang phát. Âm thanh ồn ào từ video bất ngờ phát ra khiến mọi người trong phòng há hốc miệng. Tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng vì xấu hổ, chỉ muốn chạy trốn.
“Chị T., sau cuộc họp, mời vào phòng tôi gặp riêng,” sếp nói với vẻ mặt nghiêm túc. Chẳng có gì có thể xấu hổ hơn, tôi cảm thấy như mọi thứ sụp đổ xung quanh mình.
Trong buổi gặp riêng, sếp đã chỉ ra sự kém hiệu suất của tôi trong nhiều tháng qua, cùng với những sai sót không đáng có. “Tình trạng này không chỉ ảnh hưởng đến bản thân chị mà còn ảnh hưởng đến cả dự án chung,” sếp nhấn mạnh. Dù tôi đã cố gắng xin thêm cơ hội, nhưng sếp phản bác lại rằng: “Cơ hội của các nhân viên khác thì sao?”.
Một lời khuyên từ sếp khiến tôi phải suy nghĩ sâu sắc: “Nếu chị đang gặp vấn đề, tốt nhất hãy tìm chuyên gia tâm lý.” Cuối cùng, quyết định đuổi việc đã đến, và tôi cảm thấy hẫng hụt trước sự thay đổi bất ngờ này.
Ra khỏi phòng, tôi nhìn vào gương và không dám nhìn thẳng vào mặt các đồng nghiệp. “Mình sẽ nói gì với chồng đây?” Tôi lo lắng cho tương lai của mình và gia đình cũng như trách nhiệm mà tôi đã không thể hoàn thành. Vào tuổi 30, tôi phải đứng trước bờ vực của những sự lựa chọn mới.
“Mình cần phải thay đổi,” tôi nghĩ. Tôi ngồi lại và nghiên cứu thêm về luật lao động, tìm hiểu cách để kiếm một công việc mới. Cái nhìn về cuộc sống dần trở nên sâu sắc hơn và tôi nhận ra rằng cần phải mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Tôi đã quyết định đi gặp chuyên gia tâm lý như sếp khuyên. Qua mỗi cuộc nói chuyện, tôi đã tháo gỡ được những vướng mắc trong lòng và dần dần nhận ra bản thân sẽ không chết chìm trong sai lầm. Tôi bắt đầu tham gia vào một lớp học về luật và tìm một hướng đi mới cho sự nghiệp của mình.
“Nếu tôi không dám đối mặt với nỗi sợ của mình thì sao có thể tiến lên?” Tôi đã tự nhủ và cố gắng từng ngày. Sự thay đổi bắt đầu từ những điều nhỏ bé, và tôi quyết định sẽ không để quá khứ làm rào cản cho tương lai của mình.
Một buổi chiều, khi dạy con học, tôi ngồi lại và nói với chồng rằng tôi đã mất việc và lý do. “Em không muốn giấu anh điều gì nữa,” tôi cắn môi khi nói. Anh Khoa nhìn tôi với đôi mắt tràn đầy sự thông cảm. “Đó không phải là kết thúc, mà là cơ hội để em bắt đầu lại từ đầu,” anh nói.
Sau khi nhận một số lời khuyên có giá trị, tôi quyết định bước chân vào một con đường mới trong ngành luật, một lĩnh vực gần như tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Tôi tham gia vào các khóa học và tập trung vào việc nâng cao trình độ chuyên môn của mình.
Cuối cùng, không chỉ là một hành trình tìm kiếm công việc mới, đó là một cuộc hành trình đi khám phá chính mình. Tôi đã có chiều sâu trong cuộc sống và có thể tìm ra tiếng nói của bản thân, dám chấp nhận suy nghĩ của mình và không còn cảm thấy xấu hổ về những sai lầm đã qua.
Và giờ đây, tôi hiểu rằng, cuộc sống không chỉ là những khoảnh khắc đẹp đẽ mà còn là những bài học quý giá. Nếu bạn đang tìm kiếm thông tin về luật lao động, hãy truy cập trang web này: LegalZone. Bởi vì mỗi chúng ta đều có thể bắt đầu lại, chỉ cần chúng ta dám đón nhận những thay đổi và phát triển.



